Giữa miền đồi trung du yên bình của huyện Tân Kỳ (Nghệ An), giáo xứ Hồng Phúc hiện lên như một dấu chỉ mới mẻ và sống động của đời sống đức tin. Dù chỉ mới chính thức được thành lập ngày 01 tháng 01 năm 2025, nhưng hành trình của Hồng Phúc không chỉ bắt đầu từ con số không.

Trước đó, cộng đoàn này vốn là giáo họ Hồng Phúc thuộc giáo xứ Quỳ Hậu, GP Vinh, một cộng đoàn nhỏ sống đan xen giữa đồng bào lương dân, âm thầm gìn giữ ngọn lửa đức tin qua bao thế hệ. Việc được nâng lên hàng giáo xứ là kết quả của bao năm tháng kiên trì, là thành quả của lời cầu nguyện và nỗ lực không ngơi nghỉ của mọi thành phần dân Chúa nơi đây.
Giáo xứ Hồng Phúc tọa lạc tại xã Tân An, huyện Tân Kỳ – một vùng đất mang đậm dấu ấn lịch sử với Cột mốc số 0 của đường Hồ Chí Minh và những đồi nương xanh mướt trải dài theo triền sông nhỏ.
Cuộc sống của bà con nơi đây chủ yếu dựa vào nông – lâm nghiệp, chân chất và hiền hòa như chính con người vùng đất này. Hồng Phúc hiện quy tụ hai giáo họ là Hồng Phúc và Cừa, tạo thành một cộng đoàn gắn bó trong đời sống phụng vụ, yêu thương và nâng đỡ lẫn nhau giữa vùng trung du còn nhiều khó khăn.
Ngay từ những ngày đầu thành lập, giáo xứ đã khởi động công cuộc xây dựng nền tảng cơ sở: nhà thờ, nhà xứ, hàng rào và các hạng mục sinh hoạt cộng đoàn… tất cả đều được dựng nên từ bàn tay và tấm lòng của giáo dân cùng sự chung tay của cả những người anh em lương dân sống xung quanh.
Thế nhưng, hành trình ấy đã gặp thử thách lớn khi cơn bão số 10 – Bualoi – đổ bộ vào cuối tháng 9 năm 2025. Với gió mạnh cấp 9–10, mưa lớn kéo dài, tâm bão quét qua Nghệ An – Hà Tĩnh, gây thiệt hại nghiêm trọng trên diện rộng.

Tân Kỳ nằm trong vùng ảnh hưởng trực tiếp, và giáo xứ Hồng Phúc cũng không nằm ngoài vòng xoáy thiên tai ấy. Nhiều hạng mục công trình còn đang dang dở bị gió cuốn sập, mái tôn nhà xứ tốc mái, hàng rào gãy đổ, vật liệu xây dựng bị cuốn trôi, khiến khung cảnh nhà Chúa trở nên tan hoang chỉ sau một đêm bão dữ.

Những gì bao người vun đắp bằng mồ hôi và nước mắt tưởng chừng như tan biến trước sức mạnh khắc nghiệt của thiên nhiên.
Tuy nhiên, chính trong hoạn nạn ấy, tinh thần đức tin và lòng hiệp nhất của cộng đoàn Hồng Phúc lại tỏa sáng hơn bao giờ hết. Sau bão, từng gia đình giáo dân lại cùng nhau bắt tay vào dọn dẹp, dựng lại từng mảng tường, lợp lại từng tấm mái, gia cố nền móng và khôi phục những gì đã mất.
Những lời kinh nguyện vẫn vang lên mỗi sáng, và tiếng chuông nhà thờ dẫu tạm thời im bặt cũng không thể dập tắt lòng yêu mến Chúa trong trái tim người tín hữu. Chính trong gian nan, Hồng Phúc càng thấm thía hơn ý nghĩa của tên gọi mình: “Hồng ân phúc lành” – ân sủng của Thiên Chúa vẫn đổ xuống dạt dào, tiếp thêm sức mạnh để họ đứng dậy sau thử thách.

Giờ đây, hành trình của giáo xứ Hồng Phúc vẫn đang tiếp diễn. Nhà thờ vẫn đang được hoàn thiện, nhà xứ sẽ sớm được xây dựng khang trang hơn, và mỗi hạng mục dang dở hôm qua sẽ trở thành chứng tích sống động cho niềm tin hôm nay.
Từ một giáo họ nhỏ bé nơi miền trung du, Hồng Phúc đã và đang vươn lên thành một cộng đoàn mạnh mẽ, hiệp nhất và tràn đầy hy vọng. Họ tin rằng, như lời Thánh Phaolô đã viết, “khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” – và từ đổ nát sau cơn bão, một ngôi nhà Chúa vững chãi hơn sẽ sớm mọc lên giữa lòng đất Nghệ.
