
Tại thành phố Thái Nguyên, nước ngập sâu từ 2 đến 3 mét, nhiều tuyến đường bị chia cắt, xe cộ không thể di chuyển. Các giáo xứ trong khu vực như Phúc Xuân, Tân Cương, Ngọc Lâm, Thái Nguyên rơi vào tình trạng mất điện, mất liên lạc. Từng dòng tin kêu cứu được gửi đi từ mái nhà, từ tầng gác áp mái, nơi những gia đình cố gắng giữ bình tĩnh giữa dòng nước đang cuốn trôi tài sản, vật dụng và cả sinh kế. Nhiều giáo dân chia sẻ, họ chỉ còn biết nắm tay nhau cầu nguyện, xin Chúa và Đức Mẹ gìn giữ qua cơn nguy khốn.
Các Giáo Dân tại các Giáo Xứ đang bị ảnh hưởng
Những giáo xứ trong danh sách như:
-
Giáo xứ Bắc Kạn (Phùng Chí Kiên, Tx. Bắc Kạn)
-
Giáo xứ Đại Từ (Đồng Cả, Hùng Sơn, Đại Từ)
-
Giáo điểm Hích (Trung Thành, Hòa Bình, Đồng Hỷ)
-
Giáo xứ La Tú (La Tú, Tân Khánh, Phú Bình)
-
Giáo xứ Ngọc Lâm (Ngọc Lâm, Linh Sơn, Đồng Hỷ)
-
Giáo xứ Nhã Lộng (Núi Đô, Nhã Lộng, Phú Bình)
-
Giáo xứ Phú Cường (Văn Cường 3, Phú Cường, Đại Từ)
-
Giáo xứ Phúc Xuân (Xóm Nhà Thờ, Phúc Xuân, TP Thái Nguyên)
-
Giáo xứ Tân Cương (Tân Cương, Phúc Trìu, TP Thái Nguyên)
-
Giáo xứ Thái Nguyên (Tổ 12, P. Trưng Vương)
-
Giáo xứ Tiểu Lễ (Trà Thị, Đông Cao, Phổ Yên)
-
Giáo xứ Yên Lãng (Cây Thị, Yên Lãng, Đại Từ)
-
Giáo xứ Yên Thủy (Yên Thủy 4, Yên Lạc, Phú Lương)
đều đang trải qua thử thách chưa từng thấy. Nhiều giáo đường, hội trường, tài liệu, đồ lễ, sách vở của giáo dân có nguy cơ hư hỏng do ngập nước. Ban hành giáo và các cha xứ đang nỗ lực liên hệ, huy động lực lượng trong cộng đoàn để hỗ trợ sơ tán, bảo quản tài sản từ tầng trệt lên cao, chuẩn bị lương thực, nước sạch, thuốc men.
Với tinh thần “hiệp thông”, các giáo xứ mạnh hơn có thể phối hợp với các giáo xứ bị ảnh hưởng để chia sẻ nguồn lực: thực phẩm, quần áo, dụng cụ chữa lũ, nước uống. Các tổ chức Công giáo như Caritas, các Hội Dân Chúa, các đội thiện nguyện trong giáo phận cần nhanh chóng huy động lực lượng và phương tiện tiếp ứng đến những vùng ngập sâu.
Giáo hội, với vai trò nâng đỡ tinh thần, có thể tổ chức những buổi cầu nguyện qua livestream, phát thông điệp an ủi, thông báo tình hình, kêu gọi hiệp lòng trong đau khổ, giúp giáo dân cảm thấy không cô đơn. Bởi trong lúc cơn lũ vây bủa, lời chúc bình an, lời hiệp thông đôi khi là nguồn sức mạnh lớn lao giúp con tim bình tâm giữa giông tố.
Về phía huyện Đại Từ, nước từ thượng nguồn đổ về khiến các khu vực như Phú Cường, Yên Lãng, Đồng Cả, Hùng Sơn chìm trong biển nước. Giáo xứ Đại Từ và Phú Cường đã trở thành nơi tạm trú cho hàng chục người dân lánh nạn. Cha xứ và ban hành giáo túc trực suốt đêm, dựng tạm các khu vực cao ráo trong nhà thờ để cất giữ Mình Thánh, sách lễ và vật dụng phụng vụ, đồng thời mở cửa đón người không có chỗ trú ngụ. Dù thiếu thốn, nhưng tinh thần “bác ái và hiệp thông” được thể hiện rõ hơn bao giờ hết.

Tại giáo xứ La Tú (Phú Bình) và giáo xứ Nhã Lộng, nước dâng nhanh làm ngập toàn bộ sân nhà thờ. Những hàng ghế gỗ nổi bập bềnh, nhiều giáo dân phải dùng thuyền tạm chở trẻ em và người già đến khu vực an toàn. Các cha xứ phối hợp với chính quyền địa phương để sơ tán khẩn cấp, nhưng nhiều con đường đã bị chia cắt hoàn toàn. Ở giáo điểm Hích (Đồng Hỷ), các gia đình giáo dân bị cô lập, chỉ có thể liên lạc bằng điện thoại và chờ cứu trợ.
Giáo xứ Ngọc Lâm và Phúc Xuân, nằm gần khu vực trung tâm thành phố Thái Nguyên, tuy ít bị cô lập hơn nhưng vẫn chịu thiệt hại nặng. Các hội đoàn trong giáo xứ đã nhanh chóng huy động nhân lực, gom lương thực, quần áo, nước uống để chuyển tới những vùng sâu. Một số giáo xứ khác như Tiểu Lễ (Phổ Yên), Yên Thủy (Phú Lương) và Bắc Kạn – dù ở xa tâm lũ – cũng đồng loạt tổ chức quyên góp, gửi hàng cứu trợ khẩn cấp về các vùng ngập nặng.

Trên mạng xã hội, hình ảnh những người dân Thái Nguyên ngồi co ro trên mái nhà giữa biển nước, tay cầm thánh giá hay chuỗi Mân Côi, đã khiến nhiều người rơi nước mắt. Dòng chú thích “Xin hãy cầu nguyện cho Thái Nguyên” lan tỏa khắp các trang Công giáo. Trong cơn hoạn nạn, đức tin trở thành điểm tựa. Mỗi lời cầu kinh, mỗi tiếng hát Ave Maria vang lên giữa đêm tối như ánh nến nhỏ xua tan nỗi sợ.
Các giáo xứ mạnh hơn trong vùng đang nỗ lực kết nối với nhau. Tại giáo xứ Thái Nguyên – trung tâm của vùng, cha xứ đã phát lời kêu gọi hiệp thông và cứu trợ, mời gọi các giáo dân xa gần chung tay giúp đỡ. Các tổ chức Caritas và nhóm thiện nguyện Công giáo bắt đầu quyên góp khẩn cấp, chuẩn bị đưa hàng cứu trợ đến các giáo xứ bị ngập sâu. Những chiếc thuyền nhỏ, những chuyến xe mang đầy nhu yếu phẩm được xem như “ánh sáng giữa bão lũ”, là minh chứng cho tinh thần “sống Tin Mừng giữa đời thường”.

Trong lúc này, điều mà người dân Thái Nguyên cần không chỉ là thức ăn hay áo ấm, mà còn là sự an ủi, lời cầu nguyện, niềm tin rằng họ không cô đơn. Khi nước lũ cuốn trôi đi mọi thứ, chỉ còn tình người và đức tin đứng vững. Các giáo xứ trở thành nơi trú ẩn an toàn, là biểu tượng của hy vọng giữa cơn thịnh nộ của thiên nhiên.
Lũ rồi sẽ rút, bùn đất rồi sẽ được dọn đi, nhưng hình ảnh giáo dân leo mái nhà kêu cứu, những linh mục chèo thuyền đi thăm đoàn chiên, sẽ còn đọng lại thật lâu. Cơn bão nước không chỉ thử thách sức chịu đựng con người, mà còn thử thách cả lòng tin. Và chính trong giây phút khó khăn ấy, đức tin của người Công giáo lại sáng lên hơn bao giờ hết – khi mọi người cùng cầu nguyện, cùng giúp đỡ nhau, cùng tin rằng Thiên Chúa vẫn đang hiện diện giữa đau thương.

Xin Thiên Chúa ban bình an cho các giáo xứ Bắc Kạn, Đại Từ, La Tú, Ngọc Lâm, Nhã Lộng, Phú Cường, Phúc Xuân, Tân Cương, Thái Nguyên, Tiểu Lễ, Yên Lãng và Yên Thủy. Xin Mẹ Maria đồng hành, chở che những gia đình đang chịu ảnh hưởng của thiên tai, để sau cơn mưa lớn, Thái Nguyên lại được hồi sinh – trong ánh sáng, trong tình người và trong đức tin.
Nguyễn Ninh / GiaoDan